Pressing đồng bộ. Từ khi nắm quyền ở sân Old Trafford,ầndượcnàkhi nào trung thu HLV Erik ten Hag luôn yêu cầu Man Utd đẩy cao đội hình và gây áp lực lớn bên phần sân đối phương khi không kiểm soát bóng. Lối chơi này có thể hiệu quả vì nếu tranh cướp bóng thành công càng gần khung thành đối phương, thì cơ hội ghi bàn của Man Utd càng cao.
Tuy nhiên, lối chơi này không hoạt động hiệu quả như mong đợi bởi Man Utd pressing không đồng bộ, thường bị mắc kẹt giữa việc đẩy cao đội hình và lùi sâu giữ khối phòng ngự, khiến đối thủ dễ dàng vượt qua các tuyến của họ.
Theo Sunsport, để gây áp lực cao hiệu quả hơn, Man Utd phải cam kết thực hiện việc gây sức ép theo cách này một cách thường xuyên hơn. Khi đối phương triển khai từ sân nhà hoặc xảy ra tranh chấp ở gần vòng cấm, các cầu thủ tấn công của Man Utd cần sẵn sàng rời vị trí và gây sức ép bằng những pha di chuyển nhanh.
Nhưng điều này sẽ chỉ có tác dụng nếu những cầu thủ tấn công này không bị cô lập ở tuyến trên. Nếu Man Utd chỉ có ba hoặc bốn cầu thủ gây áp lực thì đối phương có thể dễ dàng luân chuyển và đưa bóng vào khoảng trống phía trên.
Điều này đồng nghĩa với việc Man Utd phải pressing đồng bộ, với hàng thủ sẽ đẩy cao hơn nếu hàng tiền vệ di chuyển để hỗ trợ các tiền đạo gây áp lực. Từ đó, "Quỷ đỏ" có thể khóa các đường lên bóng và buộc đối phương phải chuyền dài, hoặc tranh chấp thành công và mở ra cơ hội ăn bàn.
Phản công nhiều hơn. Bóng đá ở cấp độ cao nhất, và đặc biệt là tại Ngoại hạng Anh, các CLB đang phát triển theo hướng cầm bóng, ưu tiên kiểm soát trận đấu.
Ten Hag cũng muốn áp dụng phong cách này với việc tuyển mộ Andre Onana và yêu cầu Man Utd triển khai bóng từ phần sân nhà. Nhưng lối chơi này cũng không phát huy được thế mạnh của những quân bài trong tay HLV Hà Lan.
Bruno Fernandes có khả năng chuyền dài, thường chấp nhận rủi ro khi tung những đường chuyền khó nhằm xé toang hàng thủ đối phương, và phía trên Man Utd là bộ đôi Rasmus Hojlund và Marcus Rashford có khả năng bứt tốc.
Vì thế, ngoài việc ưu tiên kiểm soát bóng, Man Utd có thể chùng xuống một vài thời điểm và chờ những pha phản công để tận dụng điểm mạnh của những ngôi sao này. Thực tế, "Quỷ đỏ" thi đấu tương đối tốt theo phong cách như vậy dưới trướng HLV Ole Gunnar Solskjaer.
"Chơi thứ bóng đá nhanh, tấn công và phản công DNA của lối chơi truyền thống Man Utd", Sunsportbình luận. "Người hâm mộ tại Old Trafford muốn xem thứ bóng đá tấn công và quyết liệt. Rất nhiều vấn đề của Man Utd từ đầu mùa dường như xuất phát từ việc họ cố gắng triển khai từ phần sân nhà. Việc chuyển sang phong cách phản công có chủ ý hơn có thể sẽ phù hợp hơn với đội hình hiện tại của Man Utd".
Hạn chế lạm dụng chuyền sân nhà. Onana được đánh giá cao ở khả năng chơi chân, nhưng phải hứng chịu rất nhiều chỉ trích từ đầu mùa về cả khả năng cản phá bàn thắng lẫn để mất bóng ở những vị trí nguy hiểm. Điều này không có nghĩa là Onana trở thành thủ môn tệ chỉ sau vài tháng.
Man Utd cần ngừng cố gắng ép buộc phải triển khai từ sân nhà khi họ thiếu những hậu vệ và tiền vệ để theo đuổi cách tiếp cận này. Raphael Varane, Victor Lindelof, Casemiro hay Christian Eriksen đều không mạnh trong việc nhận bóng ở phần sân nhà với áp lực.
Man Utd có thể khắc phục điều này bằng cách chơi trực diện hơn. Onana cũng có khả năng chuyền dài tốt, và anh có thể phất bóng vượt qua tuyến phòng ngự đầu tiên của đối phương và hướng tới vị trí của các tiền đạo. Cách tiếp cận này có thể giúp "Quỷ đỏ" tấn công nhanh hơn và gây áp lực thường trực hơn lên hàng thủ đối phương.
Hồng Duy